Em Dứa quen Linh từ thời NOI mới bắt đầu được để ý và có cơ hội hợp tác với các nhãn hàng cho chị em phụ nữ. Có lúc hai đứa ngồi cả buổi sáng chỉ để suy nghĩ một cái tên cho chiến dịch truyền cảm hứng tích cực cho chị em giữa mùa dịch kết hợp giữa NOI và Perlamuse. Cả hai đứa mình đều yêu những gì đi từ bên trong, cũng trải qua những mặc cảm tự ti về bản thân rồi chợt nhận ra, chỉ mình thấy đủ là đủ.
Tham gia với NOI trong chiến dịch Cùng NÓI lần này, Linh và em Dứa đã có một buổi sáng thứ Bảy (thật ra là tối thứ Sáu của Linh) thú vị để nói về chuyện “đẹp” và ti tỉ chuyện khác về phụ nữ và cuộc sống của mình. Nói xong mới thấy vì sao mình lại làm Perlamuse và NOI, và vì sao mình muốn chị em chúng mình cũng được trò chuyện thoải mái với nhau như vậy.

Em Dứa: Hello bà Linh, lâu rồi chị em mới lại ngồi với nhau. Cảm ơn Linh đã đồng ý tham gia Cùng NÓI của NOI lần này.
Linh: Ok tôi cũng sẵn sàng lắm rồi!
Em Dứa: Hôm nay mình nói về chuyện “Đẹp” Linh ạ. Bình thường thì Linh tự cảm nhận thế nào về bản thân mình?
Linh: Bình thường tôi tự tin lắm. Mọi người cũng hay khen dáng người đẹp. Tôi cũng thấy mình khỏe khoắn, gọn gàng. Mỗi một cái tự ti nhất là cái mũi của mình.
Em Dứa: Cái mũi bị làm sao? *thật ra bình thường cũng không để ý cái mũi của Linh có vấn đề gì*
Linh: Ừ mũi tôi to. Cả họ nội đều cùng một cái mũi. Mặc dù mọi người hay trêu là mũi to giàu sang, nhưng tôi vẫn không thích. Thật ra tôi không xấu hổ với cái mũi của mình vì người khác, mà chỉ là tôi thấy nó chưa cân đối thôi.
Em Dứa: Thế có bao giờ muốn đi sửa mũi không?
Linh: Muốn, muốn chứ! Muốn đến mức mà từ 4-5 năm trước tôi còn phải nhắn tin sang bên Hàn, các loại bệnh viện để xem giá như nào, rồi còn tính để dành đi phẫu thuật. Nhưng cũng sợ lắm! Tôi còn đi cùng mấy đứa bạn từng làm mũi, đến mấy bác sĩ ở Hà Nội, ai cũng bảo mũi tôi là ca khó nhất. Ví dụ, mũi thấp thì xây lên nhanh, nhưng vì mũi cao, to thì phải gọt xương đi, mài đi, nên ca này khó quá, ai cũng từ chối.
Em Dứa: Nghe mà đau giùm huhu
Linh: Ừ, nhưng ngày xưa tôi ám ảnh chuyện sửa mũi đến mức cố gắng chụp ảnh cho bố xem mà để góc nào cho cái mũi khổng lồ nhất để được bố cho đi sửa. Bố tôi thì không biết gì mà, bảo “thôi được rồi, để cho 2 triệu đi làm mũi” – “2 triệu, chắc đủ mua 1 gói khám”.

Em Dứa: Haha. Nhưng thế thì mỗi lần mình sửa tạm theo kiểu trang điểm hay chỉnh ảnh thì sao, bà có làm không?
Linh: Tôi không biết make-up bà ạ. Tôi chỉ làm cơ bản nhất có thể. Tôi chỉ thấy trang điểm mất thời gian, mà tôi cũng không đam mê. Chỉ mong có da đẹp. Ngày xưa da đẹp lắm mà có đợt bị break-out nên bớt đẹp đi rồi. Còn chỉnh ảnh thì ai tôi cũng có nhưng chỉ làm cho mình trông mướt thêm thôi chứ không thể thay đổi được gì.
Em Dứa: Nhưng cái mũi có ảnh hưởng gì đến cuộc sống, sức khỏe, hay công việc của Linh không?
Linh: Không, chẳng sao cả. Nhìn chung thì tôi vẫn là một đứa khá tự tin. Tôi may mắn có bố mẹ cũng như vậy. Bố làm cho tôi thấy tự tin. Lúc nào cũng bảo người khác làm được mình cũng làm được, lời người khác thì cũng không nên để ý làm gì. Nên tôi chỉ cần thấy đủ là đủ. Còn cái mũi thì nó vẫn ở đó thôi. Nhưng mình phải chấp nhận.
Em Dứa: Sáng lập và làm việc cho một nhãn hàng trang sức dành cho nữ giới, Linh được tiếp xúc với nhiều bạn nữ, thì Linh thấy các bạn tự ti hay tự tin nhất về điều gì ở ngoại hình bản thân?
Linh: Tâm lý con gái và mọi người thì luôn muốn mình đẹp và được yêu thích. Làm việc ở Perlamuse, tôi cũng có cơ hội được làm việc với nhiều bạn người mẫu. Mặc dù trong mắt mình, các bạn mẫu là cực kì xinh nhưng không phải ai cũng tự tin đâu.
Ngày xưa Perlamuse có làm việc với một bạn mẫu Tây. Kiểu hình ảnh của Perlamuse luôn tôn trọng sự tự nhiên của mỗi người, kể cả người mẫu. Nên gần như khi chụp ảnh mẫu với sản phầm, gần như là để nguyên, chỉ xóa những gì nó nổi bật quá thôi, còn lại tàn nhang trên mặt là cứ y vậy. Nhưng đa số các bạn mẫu lại không thích như thế, lại thích kiểu hoàn hảo, mượt mà, mặc dù nét tự tin của bạn mẫu đó rất xinh, nhưng họ quen với những hình mẫu hoàn hảo như thế rồi.
Nên mình nghĩ các bạn ấy là người tự tin nhất về bản thân nhưng không phải, họ luôn luôn thấy có người tốt hơn. Ví dụ như xem Instagram của một bạn khác nhìn đẹp hơn tôi nên tí tôi lại đăng rồi xóa đi. Nhìn mọi người đều sang chảnh, mà nếu mình không như thế, hoặc không còn như thế nữa, thì lại thấy tự ti.
Còn em Dứa thì sao?
Em Dứa: là tôi thấy thế nào về bản thân hả? Ngày trước tôi cũng tự ti lắm. Nhất là khi người mà mình muốn họ chú ý đến mình, có sẵn một hình mẫu mà mình không bao giờ với tới được. Rồi ở Việt Nam, hình thể, làn da của tôi cũng không thuộc chuẩn vẻ đẹp được yêu thích. Nhưng mãi đến khi tôi đi du học, mới thấy là bạn nào nhìn lạ lạ, vẻ đẹp không đúng chuẩn, lại trông thích nhất. Từ đó cũng nghĩ khác về cái đẹp hơn.
Giống như ngày trước tôi ghét tôi vì bộ ngực nhỏ lắm, mẹ tôi thì hay bảo phải mặc áo ngực độn vào cho nó cân đối. Nhưng mà sau này những người chị em tốt, và cả người yêu tôi đều bảo bộ ngực nhỏ trên cơ thể tôi rất đẹp, mặc quần áo cũng thanh lịch hơn. Mặc dù tôi vẫn thấy nó quá nhỏ, nhưng tôi cũng không muốn thay đổi nó nữa haha. Đôi khi cái mình có là cái người ta muốn.
Linh: Đúng đó! Với cả không phải mình xinh đến mức nào, mà vấn đề là mình cảm thấy thế nào về bản thân mình.

Em Dứa: Nhưng Linh nghĩ vì sao bây giờ người ta lại bị áp lực nhiều hơn về ngoại hình của mình?
Linh: Thật ra thời nào người ta cũng bị áp lực. Tâm lý con người ai cũng muốn được yêu mến, được thích. Nó không xấu, nhưng cũng không tốt nếu mình cứ bị những cái suy nghĩ đó theo đuổi. Rồi đôi khi áp đặt thành quy chuẩn lên người khác.
Nhớ ngày xưa có trào lưu da trắng, mọi người rủ nhau đi tắm trắng. Lúc đó tôi mới học xong lớp 12, cũng đi với bạn vào spa. Chị nhân viên nhìn tôi bảo “Cởi đồ ra đi em”, tôi kiểu “Khôngggg”!
Nên nó cũng không xuất phát từ điều mình thật sự muốn. Còn nếu mà mình muốn da ngăm hay da trắng thì cứ làm thôi, đó là sở thích cá nhân của mỗi người. Không cần thiết phải sinh ra da trắng thì suốt đời phải dưỡng trắng. Hay phải là H’Hen Niê thì mới có da ngăm đẹp. Ai cũng có quyền theo đuổi vẻ đẹp mình muốn. Nếu mình thấy mình đủ đẹp là đẹp.
Còn chắc chắn mình không hoàn hảo, mình vẫn sẽ luôn không thích điểm này điểm kia ở bản thân mình.
Em Dứa: Cảm ơn Linh rất nhiều vì một buổi sáng thứ Bảy tâm sự về những ám ảnh ngoại hình mà chắc là ai cũng suýt có. Hy vọng Perlamuse sẽ tiếp tục được yêu mến và truyền cảm hứng cho nhiều chị em tự tin về chính con người mình nha.