Cô gái ơi, nhìn bạn mà xem. Mùa cưới lại đến, đây là lần thứ mấy trong năm bạn tất bật sửa soạn, hân hoan đón mừng một đám cưới không-phải-của-mình?
Váy cưới, đèn, hoa và sân khấu lung linh trước mắt, tất cả như thước phim quay chậm. Những lần chòng ghẹo xem ai sẽ tìm được tình yêu và kết hôn trước, những kế hoạch về đám cưới trong mơ được vẽ ra từ khi cả hội bạn còn quấn quýt bên nhau, giờ đã thành sự thật cho cô bạn thân, còn với bạn, có khi chỉ là một câu đùa nhạt.
Câu chuyện lâu nay vẫn được viết chung, từ đây rẽ thành hai hướng. Cả hai đều ngập tràn những điều tuyệt vời trước mắt, nhưng bạn có thấy chạnh lòng một chút không?
Ở một không gian dành riêng để tôn vinh tình yêu, xuất hiện một mình trong khi bạn bè ai cũng tay trong tay với một ai đó khác có thể giống như một điều nực cười. Nhưng đó chỉ là cách xã hội rập khuôn cho chúng ta phải suy nghĩ và nhìn nhận như vậy. Áp lực đồng trang lứa đến từ chuyện học hành, sự nghiệp đã đủ mệt rồi, giờ còn phải băn khoăn chuyện yêu đương?
Nhưng thực ra, ăn mừng đám cưới bạn thân với tư cách là một người độc thân cũng không đáng buồn đến thế.
Chẳng cần phải lo xem người khách “+1” của mình có thoải mái và vui vẻ ở buổi lễ hay không, khi một mình, toàn bộ tâm trí của bạn dành cho việc sống trọn khoảnh khắc này, hết lòng vì cô bạn thân trong ngày trọng đại. Điều đẹp đẽ nhất của tình bạn có lẽ cũng nằm ở chính những điểm khác biệt, và cách chúng ta yêu thương, trân trọng những khác biệt đó. Hãy cứ là cô bạn độc thân nhiệt huyết, tận tình bên cạnh người bạn thân đã-kết-hôn.
Dẫu vậy, vừa vui mừng cho hạnh phúc của bạn bè, vừa đau đáu về tình trạng độc thân của mình vẫn là cảm giác phức tạp và hỗn độn. Mỗi dòng trạng thái thông báo đính hôn, mỗi buổi thử váy cưới, mỗi bữa tiệc chia tay độc thân, mỗi lần dạm hỏi, mỗi đám cưới đều như lời nhắc nhở rằng những người bạn xung quanh đang lần lượt bước đến một tương lai khác. Chỉ có mình bạn đứng lại một bên, lẻ loi và cô đơn. Không khó để nhận ra rằng bản thân là người cuối cùng trong nhóm bạn lập gia đình, thậm chí còn đang không hẹn hò với ai. Bạn có thể cũng là người duy nhất còn đang ở với bố mẹ, trong khi bạn bè lần lượt chuyển đến những căn hộ mới cùng người yêu sắp cưới.
Và mọi người sẽ hỏi, vậy khi nào thì đến lượt bạn?
Hẳn bạn cũng hiểu rõ hơn ai hết, tốc độ cuộc đời mình phải do chính mình quyết định, không dựa trên lịch trình nào định sẵn. Nhưng câu hỏi đó giống như dây cót của chiếc “đồng hồ xã hội”, đều đặn trôi qua từng mốc thời gian mà những chuẩn mực truyền thống cho rằng bạn phải đạt được ở từng chặng trong đời. Những cột mốc ấy hẳn nhiên bao gồm vào đại học, hoàn thành tấm bằng cử nhân, kiếm được công việc đầu đời, kết hôn, mua nhà, sinh con đẻ cái. Kỳ vọng về sự vận hành theo “đồng hồ xã hội” dường như còn khắc nghiệt hơn với phụ nữ, khi lề thói và định kiến vốn ràng buộc giá trị của họ vào những chuẩn mực chật hẹp. Ai lần lượt gạch được những mục đó khỏi danh sách việc cần làm sẽ dễ dàng có được sự chấp thuận của xã hội, còn những kẻ tụt lại đằng sau hay gạt bỏ đi những mốc thời gian cố hữu sẽ vấp phải sự đánh giá và phán xét. Khi đó, buồn bã, lo âu, nghi ngờ bản thân là những cảm giác khó tránh khỏi, phải không?
Chỉ mong bạn hãy nhớ rằng, hạnh phúc của bạn không cần phụ thuộc vào ai khác, và độc thân cũng không phải cơn ác mộng xấu xa mà mọi người hay chính bạn từng nghĩ. Bạn đã dành hết những năm tháng đôi mươi để phát triển sự nghiệp, ổn định sức khoẻ tinh thần, tự kiếm tiền đi du lịch đó đây, rồi thảnh thơi mua những món đồ ngon để nhâm nhi khi nằm dài trên sofa xem bộ phim yêu thích vào ngày cuối tuần. Bạn tự do đến những nơi chốn mới, thoải mái ăn bữa tối một mình với cuốn sách trên tay. Dù nhỏ hay lớn, đó đều là những thành tựu đáng để phấn khích và tự hào đấy chứ!
Bạn không phải mong cầu những thứ mọi người khác đều đang có, nhưng nếu đó là điều bạn muốn thì cũng chẳng sao. Nếu những mục tiêu bạn hướng tới không nằm trên bản kế hoạch cố định mà dường như ai nấy đều đang cố gắng để hoàn thành, hãy cứ tin rằng vẫn có không ít người giống như bạn ngoài kia, cũng đang tung hoành với những phiêu lưu của cá nhân mà không nhất thiết phải có một người tình luôn kề cạnh. Song sự độc thân lúc này cũng không đồng nghĩa với một tương lai cô độc, nếu bạn vẫn mong chờ đến ngày gặp được tình yêu đẹp của đời mình. Mong bạn tiếp tục bước đi với thật nhiều tò mò, kiên nhẫn và trắc ẩn trên hành trình tìm kiếm người đồng hành phù hợp.
Còn bây giờ, ở đám cưới này, hãy nâng ly cho hạnh phúc của cô bạn thân, cho tình bạn vẫn bền chặt, khăng khít dẫu cuộc sống của mỗi người có khác nhau đến đâu, và cho chính sự độc lập, mạnh mẽ và nhiệt thành của bạn!