Tôi không phải là người như bạn nghĩ, tôi là những gì mà tôi nghĩ bạn đang nghĩ về tôi.

Từ bé tôi đã luôn là một cô bé con ngoan trò giỏi. Tôi nghĩ tôi có một khả năng tự nhiên là biết cách làm cho người khác thích mình. Nhưng không phải ai cũng biết về tôi một cách toàn diện. Bởi vì, đối với những người khác nhau tôi sẽ là những phiên bản khác nhau, nói về những thứ khác nhau.
Đối với ba mẹ, tôi luôn là một cô bé ngoan ngoãn, học giỏi, lễ phép. Và cho đến giờ tôi vẫn luôn giữ hình tượng đó với ba mẹ. Nhưng với xã hội, tôi là một con tắc kè hoa.
Xã hội này đặt rất nhiều kỳ vọng lên phụ nữ như là nết na, đoan trang, hi sinh , cam chịu… vì thế nên để có thể được chấp nhận trong xã hội tôi đã cố gắng sống theo những mong đợi đó. Đến khi trưởng thành hơn, tôi dần dần hình thành được bản chất riêng của mình. Nhưng khi tương tác xã hội, tôi vẫn là cô gái hiền lành nết na đằm thắm. Đôi khi tôi buồn vì không đủ can đảm để dám thể hiện tính cách thật sự của mình với tất cả mọi người. Nhưng tôi dần nhận ra nó là một thế mạnh của tôi để đạt được những gì tôi muốn.
Tôi yêu thích việc quan sát những người xung quanh tôi, nắm bắt tính cách của họ, sở thích sở ghét, lắng nghe câu chuyện của họ, để ý những chi tiết nhỏ. Để từ đó, tôi sẽ thể hiện phần tính cách phù hợp với họ, để kết thân với họ, và để đạt được những gì tôi muốn. Cũng may tôi không phải người xấu và thường không mong muốn gì nhiều ngoài sự kết nối, sự chia sẻ yêu thương từ mọi người.

Tôi ngưỡng mộ những người phụ nữ mạnh mẽ cá tính, luôn tự tin là chính mình. Nhưng tôi cũng không ghét bỏ bản thân khi thường xuyên che giấu con người thật của mình và chỉ thật sự là chính mình khi ở xung quanh những người tôi thật sự tin tưởng, những người yêu thương tôi vô điều kiện và không phán xét. Mỗi người phụ nữ có những cách thể hiện bản thân khác nhau và điều đó tạo nên một vườn hoa muôn vàn sắc màu. Và tôi là một vườn hoa có rất nhiều loài hoa khác nhau, và tôi sẽ tặng bạn bông hoa mà tôi nghĩ là bạn thích. Còn bạn thì sao?